Ờ thì, nói về cái vụ Barcelona đấu với Monaco ấy à, tự dưng tôi lại nhớ đến cái đợt tôi vật lộn với đống ảnh cũ trong máy tính. Đúng kiểu một trận chiến luôn.
Bắt đầu cuộc chiến dọn dẹp
Chả là máy tôi đầy ảnh, từ đời tám hoánh nào rồi, lưu lung tung cả. Cứ mỗi lần muốn tìm cái ảnh nào là y như rằng mò kim đáy bể. Bực mình thật sự. Thế là tôi quyết tâm phải dọn dẹp một phen cho ra ngô ra khoai.
Lúc đầu, tôi nghĩ đơn giản lắm:
- Cứ tạo mấy cái thư mục theo năm.
- Rồi trong mỗi năm lại tạo thư mục theo sự kiện hoặc theo tháng.
- Cứ thế mà vứt ảnh vào thôi.
Nghe thì ngon ăn đấy. Tôi bắt tay vào làm luôn. Hì hục ngồi kéo thả, đổi tên file. Mới đầu cũng hăng hái lắm.
Gặp khó giữa đường
Nhưng mà, đời không như là mơ. Làm được nửa buổi thì bắt đầu thấy oải. Ảnh thì nhiều vô kể, cái nào cũng na ná nhau. Có những cái ảnh chả nhớ nổi nó là sự kiện gì, chụp vào lúc nào. Rồi có những ảnh nó lại thuộc nhiều sự kiện khác nhau, biết xếp vào đâu bây giờ?
Đấy, lại bắt đầu thấy rối như canh hẹ. Cái cách chia theo thư mục kiểu cũ này nó có vấn đề thật sự.
- Tìm kiếm vẫn khó nếu không nhớ chính xác tên thư mục hoặc sự kiện.
- Ảnh liên quan đến nhiều chủ đề thì không biết để đâu cho hợp lý.
- Mất thời gian kinh khủng để ngồi phân loại thủ công.
Tôi ngồi đực mặt ra, nhìn cái đống hỗn độn mà nản toàn tập. Cảm giác y như đội nhà bị dẫn bàn phút cuối ấy.
Tìm hướng đi mới
Bực quá, tôi dừng lại, đi pha cốc nước rồi ngồi nghĩ. Hay là thử cách khác xem sao? Tôi nhớ loáng thoáng có mấy cái phần mềm quản lý ảnh nó thông minh hơn, dùng tag (thẻ) để đánh dấu ảnh thay vì chỉ dựa vào thư mục.
Thế là tôi lại lọ mọ tìm hiểu, cài thử một cái phần mềm (tôi chả nhớ tên nữa, đại loại là miễn phí thôi). Cách này nó hoạt động khác hẳn:
- Ảnh cứ để một chỗ, không cần chia thư mục phức tạp.
- Mỗi ảnh sẽ được gắn các cái tag mô tả nội dung, ví dụ: #dulịch, #biển, #giađình, #năm2023, #HạLong…
- Muốn tìm ảnh nào, chỉ cần gõ cái tag liên quan là nó hiện ra hết.
Tôi bắt đầu thử với một lô ảnh nhỏ trước. Ban đầu cũng hơi lóng ngóng với việc đặt tag sao cho hợp lý, nhưng dần dần cũng quen tay. Công nhận là nó linh hoạt hơn hẳn.
Ưu điểm rõ ràng:
- Một ảnh có thể có nhiều tag, giải quyết được bài toán ảnh thuộc nhiều chủ đề.
- Tìm kiếm nhanh và chính xác hơn nhiều, không cần nhớ cấu trúc thư mục.
- Quản lý tập trung, đỡ rối mắt.
Tất nhiên, cũng phải mất công ngồi gắn tag cho đống ảnh cũ, nhưng cảm giác là nó “đáng đồng tiền bát gạo” hơn cái cách làm thủ công kia.
Kết quả cuối cùng
Cuối cùng, sau mấy ngày vật lộn, tôi quyết định đi theo cái hướng dùng tag này. Tuy mất công lúc đầu để gắn tag cho ảnh cũ, nhưng về lâu dài thì tiện hơn hẳn. Bây giờ muốn tìm ảnh nào chỉ cần vài giây là ra, sướng thật sự.
Đấy, đôi khi cứ phải thử nghiệm, so sánh như hai đội bóng trên sân ấy, mới biết cái nào hợp với mình hơn. Cái vụ dọn ảnh này đúng là một trận “kinh điển” của riêng tôi.